Vừa rồi (tháng 12/2011) cả gia đình mình đi du lịch bụi bằng ôtô lên Đà Lạt-Bảo Lộc, ăn uống ngủ nghỉ đều tự lo hết nên kinh nghiệm khá hữu ích đó.
Khách sạn: ở Bảo Lộc thì khách sạn Hùynh Gia Bảo II làm mình hài lòng đến bất ngờ, với giá chỉ từ 200k (phòng double), mà tiêu chuẩn phòng như các khách sạn 3-4 sao, sân đậu xe hơi miễn phí, an tòan, rộng rãi.
Ở Đà Lạt thì gia đình mình ở cả chục khách sạn rồi, từ bình dân cho tới sang trọng đủ lọai. Nhưng nếu gọi là hợp lý và hài lòng nhất là Biệt Thự Quỳnh An số 5B Bùi Thị Xuân. Wifi, sân đậu xe hơi, karaoke đều hòan tòan miễn phí, cách chợ 10p lái xe. Là nơi đáng tin cậy, không chặt chém, an ninh, giá chỉ từ 180k đến 250k (không phải lễ, Tết). Chủ vui vẻ, nhiệt tình, có thể liên hệ Ms Thủy (chủ) để đặt phòng trước.
Ăn uống: Phần này thì mọi người lên mạng cũng lọc ra được 1 tá chỗ rồi, nên mình chỉ nói những điểm nên tránh né.
-Thứ 1 là dãy hàng quán ở Chợ dưới (khu chợ bán trái cây rau củ), hầu như đều lừa gạt, chặt chém. Khi đi trên con đường này sẽ bị nhân viên các hàng quán bổ nhào ra ngay trước mũi xe, chặn xe, mời gọi. Nhưng vào thì tiệm nào cũng như tiệm nấy, nhìn bình dân nhưng giá trên mây. 1 tô cháo gà chỉ tòan nước (có tặng kèm 1 dĩa rau, chắc để độn thêm cho no), vài miếng mề gà, 2 quả trứng non, giá 40-45k. Trà nóng ở Đà Lạt thường là mang ra sau ăn để tiếp đãi khách, thì ở đây ai không biết mà xin 1 bình trà nóng thì sẽ được tính đầu người, cứ 1 người là 8k, còn ai gọi ly trà nóng thì cũng được tính 8k/ly.
-Thứ 2 hãy vô cùng cảnh giác là quán ăn Như Ý trên đường Phan Đình Phùng, được quảng cáo đầy trên mạng. Khi vào đậu xe thì nhân viên ra đón tận nơi, dẫn vào tận chỗ (vì quán trong hẽm). Nhưng khi gọi món thì hỡi ơi, gọi ít hoặc đủ ăn thì mặt nhặng xị ra, thay đổi 180 và mè nheo suốt cho đến khi mình gọi thêm gọi thêm mới thôi, với đủ lý do: 4 người ăn vậy không đủ, ít lắm, nhà bếp không làm được, em khó ăn nói với bếp lắm, 4 người thì phải ăn 6 món mới đủ.....Không thì nếu mình không nói rõ thì thay vì mang ra đĩa nhỏ, lại mang ra đĩa lớn, ăn thì không hết mà trả tiền sướng luôn. Và 1 ly trà nóng cũng tính 8k, với lý do là artisô nấu chứ không phải pha.
-Thứ 3: Như ai cũng biết Tâm Châu là điểm nổi tiếng có tên tuổi hẳn hoi. Do mệt mỏi và sợ cái kiểu ép ăn của 1 vài quán ăn ở Đà Lạt, khi đến Bảo Lộc, gia đình mình ghé hẳn Tâm Châu cho chắc. Ai ngờ, cũng y chang quán Như Ý, không có gì khác. Phải chăng khu vực Đà Lạt Bảo Lộc Lâm Đồng là cùng 1 style ??
-Thứ 4: Khi đi bụi mà phương tiện mang biển số TPHCM, thì sẽ bị theo sát, mời chào tham quan vườn dâu, nho, ăn mứt uống trà miễn phí; hoặc ăn thử nem, chả miễn phí, mua hay không thì tùy. Sai lầm nhé, hễ mình muốn người ta bỏ đi mà vị nể ăn thử cho rồi hoặc lắc đầu từ chối, đều không ổn, vì ăn thử mà không mua là mặt lì ra, đứng đó miết và phải trả tiền chứ không có chuyện miễn phí như đã nói, còn lắc đầu thì cũng bị theo suốt, rất nhiệt tình chỉ đường này nọ, đi đâu cũng gặp, cho tới khi phải đến ngay cửa hàng của họ mới buông tha. Chỉ có 1 giải pháp duy nhứt là làm lơ, im lặng, bỏ đi.
Nói chung vùng đó sở hữu 1 khí hậu và thắng cảnh tuyệt vời, nhưng sao không ai quản lý về những tình trạng này, để du khách đỡ mệt mỏi và khó chịu, làm ảnh hưởng tinh thần vui chơi ??? Vả lại khách hàng thời buổi giờ đâu phải mù mờ ngu xuẩn mà không nhận ra những trò bịp, chặt chém, mà phần đông doanh nhiệp nhỏ lại muốn kinh doanh làm ăn theo những kiểu như trên. Có khác nào kinh doanh để chờ ngày dẹp tiệm ???